Nhật Ký Ngày Về Thăm Việt Nam


Ban Mê Thuột (BMT)

Ai bảo nơi đây Buồn Muôn Thủa (BMT)
Riêng tôi chỉ thấy Bao Mến Thương (BMT)
Đường lên đô thị cao ngun ngút
Thung lũng buôn làng thăm thẳm sâu
Bốn mùa sương trắng suốt đêm thâu
Bình minh hoa lá muôn mầu kim cương.

Bao Mến Thương quê hương tôi yêu mãi
Buồn Muôn Thủa vì phải xa em
Chẳng nắng nào bằng nắng cao nguyên
Huyền thoại nào bằng mưa Ban Mê Thuột
Ta thương em như tình anh em ruột
Ta buồn vì em chẳng được yêu
Lần tái ngộ em tiêu điều tàn phế
Mái trường xưa bị để rêu phong
Ta muốn khóc lên cho lòng vơi nỗi hận
Nhưng lệ này đã cạn mất từ lâu
Chính nhờ em mà chế độ làm giàu
Giải đất mầu: Cà phê và lâm sản
Bán em đi cho sự sống còn của đảng
Bán em vì bổng lộc riêng tư
Bao năm rồi đảng này chế ngự
Tự do và dân chủ rêu rao
Em kiêu xa từ thủa năm nào
Nhan sắc ấy bây giờ vào dĩ vãng

Còn đâu diễm lệ cao sang
La-San (1)chót vót thênh thang lưng đồi
Thăng Long, Nguyễn Huệ (2)than ôi !
Bây giờ đã biến thành nơi tuyên truyền !
Khuya rồi mắt muốn ngủ yên
Nhưng tim dồn dập chưa quên giận hờn

(1)Trường trung tiểu học công giáo La-San Ban Mê Thuột.
(2)Rạp Hát ở trung tâm thị xã

Việt Kiều

Việt Kiều về nước thăm quê
Đi qua cửa ải chửi thề vung văng
Chửi rằng đến cửa hải quan
Công an hống hách kiêu căng cửa quyền
Liếm tiền hối lộ như điên
Không đô la Mẽo cảm phiền đứng sau
Dầu rằng có đứng hàng đầu
Tiền đâu thủ tục đầu tiên đấy mà
Ông bà chẳng có đô la
Thông hành dẫu đúng cũng là như sai
Xét đi xét lại xét hoài
Sao mà lâu thế hỡi ngài hải quan
Hầm hừ mặt nóng như than
Nói năng vô lễ ngang tàn bất lương
Việt kiều bối rối khôn lường
Quay ngang ngó dọc kiếm đường thoát thân
Hỏi anh hỏi chị xa gần
Rỉ tai cho biết một lần chớ quên
Pass-port phải nhớ kẹp tiền
Dâng lên cho đảng muộn phiền hết ngay

Phùng Mai

No comments:

Post a Comment